Gió mùa ở Thái Lan bắt đầu từ tháng Bảy và kéo dài cho đến tháng Mười. Suốt thời gian này, các nhà sư tạm dừng việc đi lại khắp nơi, gạt sang bên mọi công việc để chú tâm vào việc học và thiền định. Giai đoạn này được gọi là “Vassa” hay “Ẩn dật mùa mưa”.
Vài năm trước ở miền Nam Thái Lan có một vị sư trụ trì nổi tiếng đang xây một khu nhà mới trong tu viện giữa rừng của mình. Khi đến mùa Vassa, ông cho dừng công việc lại và bảo những người thợ xây hãy về nhà. Đó là thời gian tĩnh lặng trong tu viện của ông.
Vài ngày sau, có một vị khách đến và trông thấy cái công trình dang dở nửa chừng ấy bèn hỏi vị sư trụ trì rằng khi nào thì nó mới khánh thành. Không ngần ngừ, nhà sư già đáp ngay: “Nó xong rồi đấy chứ!”.
“Ý thầy là sao cơ? Nó xong rồi đấy sao?”, vị khách ngạc nhiên. “Mái còn chưa xong. Lại không có cửa cái hay cửa sổ. Khắp nơi còn ngổn ngang gỗ và các bao xi măng. Chẳng lẽ thầy cứ để như vậy sao? Thầy có bị làm sao không đấy? Ý thầy là sao khi nói rằng nó xong rồi?”.
Vị sư già mỉm cười và nhẹ nhàng đáp: “Những gì đã làm thì đã xong” rồi bỏ đi thiền.
Đó là cách duy nhất để chúng ta có thể lui về ẩn dật hay nghỉ ngơi. Bằng không, công việc của chúng ta sẽ chẳng bao giờ hoàn tất.